“Những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng
Em chở mùa hè của tôi đi đâu...”
Lời ca ấy đã đi cùng với tuổi học sinh của tôi. Tôi cũng đã gặp đâu đó những hình ảnh tuyệt đẹp: cô học trò hồn nhiên chở cánh phượng hồng.
Ai đã từng một thời cắp sách, cùng quấn quýt bên gốc phượng sân trường, có nhớ độ cuối xuân, hoa phượng bắt đầu nở. Dưới ánh nắng ban mai, tuổi học trò ngồi bên ghế đá, ngắm trời xanh qua kẽ lá, ngắm mây trôi xa xa, lòng mang nhiều mộng ước. Trang lưu bút được chuyền tay, vậy là sắp đến ba tháng tạ từ, nhiều bạn bùi ngùi vì sắp từ giã tuổi học sinh. Và sau những giây phút mộng mơ như thế, ai cũng quay về với sách vở chuẩn bị cho mùa thi. Hoa phượng nở nhiều hơn, thời gian cứ lẳng lặng trôi. Mùa phượng này rồi mùa phượng nữa, chắc gì bè bạn có dịp bên nhau để cùng mộng mơ suy tưởng. Có người khắc vội tên mình lên cây để mong một ngày có dịp quay về kỷ niệm.
Tuổi thơ qua rồi mỗi người một nơi. Những khi mở từng trang lưu bút, thấy cánh phượng hồng ép cạnh bài thơ, tình xưa bạn cũ chợt ùa về. Vâng, hoa phượng đẹp như vậy đó, đẹp mãi với thời gian, đã đi vào thơ vào nhạc, vào lòng người. Các em học sinh có thể chăm ngoan hơn để giờ chơi được vui đùa bên gốc phượng, nghe tiếng ve kêu, cùng nhau tâm sự.
Ngày trước, trường tôi cũng có gốc phượng, nhưng qua mấy mùa giông bão chắc là cây đổ ngã. Mấy dịp về ngang trường cũ nhìn nơi gốc phượng chỉ thấy cây bàng nhớt, cây bằng lăng xanh lá. Tôi nghĩ các em có được nhìn màu hoa tươi thắm “như máu con tim”? Các em có chờ xuân qua hạ tới?
Mùa hè đến rồi, đó đây trên đường có một vài cây phượng đã đỏ rực màu hoa!
DiaOcOnline.vn - Theo báo Hậu Giang
Ảnh: Internet
Hỗ trợ dịch vụ
Liên hệ phòng kinh doanhKẾT NỐI VỚI CHÚNG TÔI TẠI: