Tết Trung thu trong mỗi chúng ta là những kỷ niệm đẹp gắn liền với thời thơ ấu. Đó không chỉ là ngày Tết của thiếu nhi mà đó là ngày Tết sum họp, đoàn viên của gia đình, quây quần bên mâm cỗ nhỏ.
Những ngày đầu thu, trời vẫn còn nắng nóng, những cơn gió chưa ùa về thổi tung những đám bụi trên con đường làng. Bầu trời chưa mang một màu xanh trong vắt và mặt hồ chưa có những gợn sóng nhỏ lăn tăn trên nền xanh biếc. Nhưng ta lại cảm thấy mùa thu đang khẽ đến mang bao hương vị của đất trời.
Mấy hôm nay trăng đẹp lắm. Ở quê, trăng rằm tròn vành vạnh, ánh lên dòng sông nhỏ trước nhà, sáng cả khóm tre già đong đưa trước ngõ. Soi sáng con đường làng đầy bụi đất. Ta thoảng nghe hương cúc, hương bưởi trong làn gió nhẹ. Thế là Trung thu sắp đến rồi.
Từ hồi còn bé xíu, sắp đến Trung thu, chúng tôi lại nôn nao vô cùng. Chiếc đèn lồng ông sao bọc giấy kiếng đủ màu với chúng tôi là món quà trung thu xa xỉ. Nhà đứa nào cũng nghèo, vì thế, cứ cách Trung thu cả tháng là chúng tôi tìm những vỏ hộp sữa, những thanh tre để “chế” những chiếc đèn Trung thu. Ba tôi, mặt dù rất bận rộn nhưng cách Rằm Trung thu nửa tháng là đi tìm những hạt bưởi phơi khô rồi xâu lại thành chuỗi treo trên góc bếp. Đến hôm Trung thu, ba sẽ chia cho mỗi đứa một xâu, tiếng hạt bưởi cháy lách tách vui tai quyện với mùi thơm hương bưởi có lẽ là ký ức đẹp nhất của tuổi thơ tôi. Mẹ sẽ chuẩn bị mâm cỗ. Cỗ dành cho trẻ con chỉ có vài thứ hoa quả như bưởi, mận, xoài, ổi, vài chiếc kẹo, những cái bánh hình thỏ, hình gà, hình mặt trăng… mà mẹ đã chuẩn bị từ mấy hôm trước, để khi trăng lên đó sẽ là một bữa tiệc thịnh soạn với lũ trẻ chúng tôi trong tiếng hát và những tiếng cười giòn tan.
Sau màn phá cỗ, những đứa trẻ ùa ra đường với chiếc đèn Trung thu “tự chế” trên tay. Trăng sáng, đường làng có chú Cuội phe phẩy cái quạt mo bên cạnh con lân to tướng. Tiếng trống múa lân và tiếng hát “Tùng rinh rinh” làm rộn rã cả một góc làng. Chúng tôi kéo nhau ra bờ sông. Hàng trăm ánh nến nhỏ trên chiếc thuyền giấy trôi lững lờ trên mặt nước như muôn triệu vì sao lấp lánh trên dải Ngân Hà. Những chiếc đèn trời khẽ nâng mình trong gió, bay cao, bay xa mang theo những ước mơ từ vùng quê nghèo quanh năm lam lũ. Nửa đêm, trăng lên cao lắm rồi, bọn trẻ quay về và chìm vào giấc ngủ, trên môi khẽ cười mơ về mùa Trung thu năm sau.
Năm nay, Trung thu lại về. Tôi đã trưởng thành, không còn mơ về chị Hằng, chú Cuội. Đón Trung thu ở phương xa, tôi thầm cầu chúc cho trẻ thơ có đêm Trung thu vui vẻ, biết sẻ chia tình thương cho nhau, chúc cho ước mơ về hạnh phúc sẽ trở thành hiện thực, mặc dù hạnh phúc chỉ giản đơn là chiếc kẹo, cái bánh như chúng tôi ngày xưa. Hãy để Trung thu thật sự là ngày Tết đoàn viên bạn nhé!
DiaOcOnline.vn - Theo Kinh Đô