Những cung đường trên mây

Cập nhật 16/01/2011 09:15

Với dân đi “bụi”, những cung đường đã trở thành một nỗi nhớ có thể “điểm mặt, chỉ tên” mà người không đi có lẽ không bao giờ hiểu được. Nó là kết quả của mộ

Với dân đi “bụi”, những cung đường đã trở thành một nỗi nhớ có thể “điểm mặt, chỉ tên” mà người không đi có lẽ không bao giờ hiểu được. Nó là kết quả của một chuỗi những hành trình lang thang khám phá, để rồi “nỗi ám ảnh đường cong” hiện lên qua những khung hình.

Đường từ Sả Pả ra Mậu Duệ lộng lẫy trong mùa lúa

Đi bụi bằng xe gắn máy luôn mang lại những cảm xúc khó tả. Đó là một bản hòa ca của nhiều nỗi nhớ.

Nhớ tiếng cười của cô gái ven đường, tiếng xe máy ngược chiều vội vã, nhớ ly cà phê nóng rực nơi đỉnh đèo và câu chuyện buồn của bạn đồng hành, nhớ những đường cong mê mải ở Yên Minh, Sủng Là, Săm Pun, Mèo Vạc… Nhớ núi rừng, bản làng, nhớ cả sự mệt mỏi trong những chuyến di chuyển dài hàng nghìn kilômet…

Dân đi “bụi” gặp nhau cà phê hay trà đá ở vỉa hè Hà Nội, thường khiến người bàn bên ngạc nhiên khi thốt lên một câu cảm thán “Nhớ đường quá!”.

Nếu chưa từng chia sẻ cảm xúc được chạy xe trên đỉnh đèo lộng gió, dưới ánh mặt trời màu đỏ, qua những rừng thông mù sương, bồng bềnh trên con đường mây trắng hay rực rỡ trong ánh nắng, căng ngang những bản làng mộc mạc và bình yên, có lẽ bạn sẽ không bao giờ hiểu tình yêu và nỗi nhớ mà dân đi “bụi” dành cho những cung đường.

Hà Giang - những cung đường là một phóng sự bằng hình ảnh mà qua đó tôi muốn gửi tình cảm và nỗi nhớ của mình tới những vùng đất xa xôi nơi địa đầu Tổ quốc, nơi bước chân tôi đã từng đi qua - cao nguyên đá Hà Giang…


Đường lên Quản Bạ vào một buổi sớm tràn nắng, những đám mây bồng bềnh vắt ngang dãy núi khiến con đường trở nên hư ảo lạ thường


Bất chợt con đường như một chuỗi ngọc đeo trên cổ cô gái miền sơn cước khi nối Quản Bạ với Yên Minh


Tới rừng thông Yên Minh vào ngày mù sương, sẽ thấy thấp thoáng bóng những người dân tộc trong màn sương mờ phủ mộng mị và hư vô


Để rồi lữ khách đường xa ngẩn ngơ trước nụ cười của cô bé áo vàng đang đứng chơi bên bờ taluy âm, con đường nối Phố Cáo với Sủng Là loanh quanh và miên man như dải lụa.


Từ ngã ba đường đi Phó Bảng, thung lũng Sủng Là hiện ra đẹp như cổ tích, con đường cong cong mềm mại, những hàng thông, những thửa hoa màu, những ngôi nhà trình tường hiện lên như trong tranh


Một góc Sủng Là trong bồng bềnh sương và nắng sớm


Mã Pí Lèng hùng vĩ và tráng lệ trong nắng miền biên ải

Đường đi Săm Pun vời vợi và quanh co

DiaOcOnline.vn - Theo Tuổi Trẻ