Nhớ Tết ngày xưa

Cập nhật 06/01/2010 10:30

Còn hơn tháng nữa mới đến Tết Nguyên Đán nhưng chẳng hiểu sao cảm giác nôn nao chờ đón năm mới đã len lén thoảng nhẹ vào hồn tự lâu lắm rồi.

Còn hơn tháng nữa mới đến Tết Nguyên Đán nhưng chẳng hiểu sao cảm giác nôn nao chờ đón năm mới đã len lén thoảng nhẹ vào hồn tự lâu lắm rồi. Những cảm xúc tưởng chừng đã ngủ quên giờ như bừng tỉnh khiến xao động cả một vùng ký ức. Có phải vì cảnh người xe tấp nập ngược xuôi, chen chúc nhau mua sắm Tết? Hay vì những mặt hàng ngày Tết đã đập vào mắt ngay khi vừa bước vào cửa các siêu thị?

 

 

Tự dưng lại nhớ dạo còn bé, thường tung tăng hớn hở theo mẹ đi sắm Tết. Phố phường ngày thường bỗng khác lạ hẳn với các gian hàng mới dựng thoáng phảng phất mùi gỗ, với bao dòng xe cộ nối đuôi nhau tưởng chừng như kéo dài đến vô tận.

Từ sáng sớm đến tận tối khuya, tiếng người cười nói, rao hàng, mặc cả xen lẫn tiếng xe cộ ầm ĩ đã tạo thành một âm thanh riêng biệt của bầu không khí dịp cận Tết.

Gian nhà lồng chợ rộng lớn lúc này bị chìm khuất giữa các gian hàng rượu, bánh, kẹo, mứt, trái cây quây tròn xung quanh tạo thành một vòng đai hấp dẫn với đủ hương vị màu sắc. Quyến rũ và nhiều màu, nhưng nhiều vị nhất vẫn là khu hàng bán mứt. Eo ơi, biết cơ man nào mà kể cho hết các loại mứt nhỉ. Từ mứt bí trắng muốt ngọt lịm, mứt gừng vàng ửng cay cay, mứt me vàng óng chua chua ngòn ngọt, đến mứt tầm ruột đo đỏ, mứt hạt sen e ấp trong lớp đường trắng phủ ngoài, mứt dừa beo béo đủ màu sắc, v... Rồi còn thèo lèo cứt chuột, hạt dưa đỏ thẫm, hạt bí bùi bùi. Ngoài loại bán theo cân lượng, còn có các hộp gói sẵn trình bày khéo léo, đẹp mắt để làm quà biếu bạn bè, họ hàng.

 

 

Tuyền một màu xanh là gian hàng bán bánh chưng, bánh tét, với những đòn bánh tét hình ống nằm xếp lớp bên cạnh những tấm bánh chưng vuông vắn xanh ngăn ngắt.

 

 

Độc đáo nhất là dãy hàng dưa hấu với những trái dưa tròn vỏ xanh biếc láng bóng. Thật thích mắt khi nhìn họ tung, hứng nhịp nhàng trái dưa chọn từ các "núi" dưa cao vút theo yêu cầu của khách.

 

 

Ồn ào nhất là khu bán cá, thịt và gà. Từ xa đã inh tai với tiếng người trả giá cò kè bớt một thêm hai lẫn với tiếng dao chặt trên thớt, tiếng gà kêu. Đến gần, người không quen sẽ phải nhíu mày khó chịu vì đủ loại mùi hỗn tạp ập vào mũi.

Khu bán hàng mã lại mang một sắc thái riêng biệt với cơ man nào mà kể các loại mặt hàng. Ôi thôi, từ giầy dép, quần áo, phấn son gương lược, đồng hồ, radio, mũ, kính,... đến cả xe hơi, nhà cửa. Thậm chí còn có cả người, ngựa, tiền, vàng. Tất cả đều làm bằng giấy nhưng giống y như thật.

 

 

Đảo sang khu bán quần áo, giầy dép sẽ bị hoa mắt với đủ kiểu, đủ màu, tha hồ mà chọn lựa.

Nhưng thích nhất vẫn là đi ngắm chợ hoa với nhiều loại hoa sặc sỡ và cả những chậu quất chín mọng thật hấp dẫn.

 

 

Tự dưng lại nhớ những buổi xúm nhau ngồi xem mẹ gói bánh. Lăng xăng phụ việc này, giúp việc kia để rồi sau đó vòi vĩnh mẹ gói riêng cho một vài chiếc bánh be bé xinh xinh để khoe bạn. Và những tối cả nhà quây quần bên bếp, vừa canh lửa cho nồi bánh chín đều, vừa trêu đùa nhau chí chóe khi nghe bố mẹ nhắc lại các thói hư tật xấu của từng đứa một.

 

 

Còn nhớ cảm giác nôn nao trong lúc chờ cúng Giao Thừa, một cảm giác thật khó tả, nhưng mãi chẳng thể quên, trong bầu không khí trang nghiêm tràn ngập mùi hương trầm và thuốc pháo. Nhớ những sáng Mồng Một, hối hả thức sớm, xúng xính trong bộ áo mới xếp hàng chúc Tết bố mẹ để lĩnh tiền lì xì, những lúc theo bố mẹ đi chúc Tết họ hàng, hay theo bạn bè chúc Tết thầy cô.

 

 

Những buổi xúm xít nhau ngồi chơi cá ngựa ăn búng mũi hay ăn hạt dưa; còn nhớ như in cái cảm giác mừng rỡ, thích thú khi ngựa mình về chuồng sớm nhất, và cả cái cảm giác ấm ức nóng bừng cả mặt mũi khi đã đứng ngay cửa chuồng rồi mà còn bị đá. Nhớ bầu không khí tưng bừng náo nhiệt của thành phố trong những ngày đầu Xuân. Nhớ cảnh chen lấn nhau len lỏi dạo quanh giữa các gian hàng trong khu hội Xuân, giữa tiếng xôn xao cười nói, mồ hôi vã như tắm, vừa nóng vừa mệt nhưng cũng thật là vui...

Ôi chao, tự dưng nhớ lạ nhớ lùng. Những kỷ niệm ngày xưa ấy cứ ùa về ngập tràn ký ức khiến lòng mãi bồi hồi nhớ nhung da diết. Nhớ quá đi thôi...

 

DiaOcOnline.vn sưu tầm