Hà Nội, bằng lăng tím ngắt một nỗi nhớ không tên

Cập nhật 10/05/2013 15:02

Tháng 5 về. Bằng lăng tím ngắt trời Hà Nội, tím ngọt ngào cả nỗi nhớ không tên.

Tháng 5 về. Bằng lăng tím ngắt trời Hà Nội, tím ngọt ngào cả nỗi nhớ không tên.

Cơn mưa rào chiều qua về ngang trên phố. Tiếng sấm rền vang như tiếng cười trẻ thơ trong trẻo. Vậy là mùa hạ đã về thật rồi! Mùa hạ về mang theo những nhớ những thương, những cảm xúc không thể gọi thành tên.

Và, mang cho cả đất trời Hà Nội, những sắc tím bằng lăng...


Hà Nội những ngày mùa hạ, chạy xe chầm chậm trên phố, để nắng xuyên qua vai, để gió nhởn nhơ vờn bắt những sợi tóc mai lòa xòa trên má, mới thấy thành phố mình sao mà đẹp và yên bình đến thế.

Hà Nội những ngày mùa hạ, đi trên phố, đã thấy bằng lăng biêng biếc tím một góc trời. Bâng quơ tự hỏi, mùa băng lăng đã về tự bao giờ?



Tháng Tư đã đi qua, để lại cho Hà Nội một mùa loa kèn trắng tinh khôi. Tháng Năm về bất chợt, gọi cả một mùa tím bằng lăng.


Những buổi sáng dậy sớm đi làm, bắt gặp bằng lăng tím dịu dàng trên từng góc phố, sân trường, cứ ngẩn ngơ nhìn như nuối tiếc một điều gì đó xa xôi. Ký ức về tuổi học trò áo trắng đến trường biết bao kỉ niệm, thầy cô, bè bạn và cả màu tím bằng lăng.


Những buổi chiều tan tầm vội vã bon chen giữa tắc đường, khói bụi Hà Nội để về nhà, giữa những nhọc nhằn mỏi mệt của một ngày dài xếp nếp, ánh mắt vô tình chạm phải những đóa bằng lăng tím ngắt trời. Tự nhiên thấy lòng mình bình yên nhiều quá.

Lại nghĩ vẫn vơ, rằng suốt cả một mùa hoa, bằng lăng chỉ biết mang sắc tím của mình làm đẹp cho đời, cho người. Phải chăng vì không có hương, chỉ có sắc, nên lúc nào băng lăng cũng cháy hết mình trong màu tím thủy chung.








Những ngày bằng lăng tím ngắt trời Hà Nội, nghe mơ hồ trong tim mình một nỗi nhớ rất riêng...

DiaOcOnline.vn - Theo iHay