Đi qua mùa Thu ở đất nước... lá phong

Cập nhật 25/12/2013 14:48

Trong những quốc gia có mùa thu đẹp khó quên, Canada có thể được xếp hàng đầu bởi diện tích rộng lớn, phong phú về chủng loại cây và những tán lá đổi nhiều màu sắc. Vào tháng 9 tháng 10, đi bất cư nơi đâu trên đất nước xinh tươi này, người ta cũng có thể thấy hơi thở mùa thu đang lan tỏa và ôm trọn trái tim kẻ lữ hành.

Trong những quốc gia có mùa thu đẹp khó quên, Canada có thể được xếp hàng đầu bởi diện tích rộng lớn, phong phú về chủng loại cây và những tán lá đổi nhiều màu sắc. Vào tháng 9 tháng 10, đi bất cư nơi đâu trên đất nước xinh tươi này, người ta cũng có thể thấy hơi thở mùa thu đang lan tỏa và ôm trọn trái tim kẻ lữ hành.

Nhà thờ cổ ở Montreal và thầy Andre huyền thoại

Mặc cho những buổi sáng mùa thu thi thoảng có mưa nhẹ, thành phố  Montreal cổ kính được thành lập từ năm 1642 vẫn mang đến cảm giác nồng ấm kiểu Tây phương. Đón chúng tôi từ rất sớm là cô Lisa, nói thông thạo 3 thứ tiếng Anh, Pháp, Tây Ban Nha. Phần nhiều người Canada thường có nguồn gốc từ khắp nơi trên thế giới như tổ tiên của Lisa đến từ châu Âu trên những con tàu lớn cách đây gần 2 thế kỷ.

Du khách đến Montreal không chỉ bởi mùa thu thay lá đẹp đến ngỡ ngàng, mà nhiều người còn muốn viếng thăm ngôi nhà thờ thánh Joseph nằm trên ngọn đồi Royal. Những bệnh nhân và người có đức tin thường nghe về phép lạ từ ngôi nhà thờ thiêng liêng này.

Nhà thờ Thánh Joseph

Từ chân dốc, chúng tôi theo lối bên hông đầy những tán lá nhiều màu sắc lên thăm nhà thờ. Những băng rôn in hình chân dung thầy Andre hiền hậu, đây chính là người đã đặt nền móng cho ngôi nhà thờ vào năm 1904. Trải qua nhiều lần xây dựng, trùng tu vào năm 1917, 1924 rồi 1967 đã tạo nên diện mạo ấn tượng của công trình tôn giáo quan trọng ở Montreal.

Riêng mái vòm nhà thờ do cha xứ Paul Bellot - cũng là kiến trúc sư, đã thiết kế và cho xây dựng trong giai đoạn 1937 – 1939. Phần màu được sơn xanh nổi bật với kích thước lớn thứ 3 trên thế giới sau nhà thờ Yamoussoukro ở Bờ Biển Ngà và St. Peter ở Rome.

Hai bên lối vào sâu trong nhà thờ treo những tấm điêu khắc bằng thạch cao hình Thiên Chúa và các vị Thánh cùng rất nhiều cây nạng gỗ của hàng trăm bệnh nhân đã được thầy Andre giúp chữa khỏi. Từng giữ cửa cho trường dòng Nortre-dame dưới chân đồi, rồi trở thành người trông nom cho phòng cầu nguyện, chàng thanh niên Andre đã đón hàng ngàn người tìm đến đức tin. Andre đã lắng nghe và khuyên họ nguyện cầu cùng mình trước thánh Joseph. Rồi cái tên thầy Andre nổi tiếng khắp vùng, những người bệnh tìm đến để được
chữa bệnh chủ yếu bằng liệu pháp tinh thần và niềm tin mãnh liệt vào Thiên Chúa.

Ngôi nhà có thang cuốn để lên xuống qua các khu thánh đường với sức chứa 1000 người. Nhiều tín đồ dành hàng giờ để đọc kinh và cầu nguyện trong sự thuần thành xuất phát từ trái tim. Nhà thờ có chiếc đàn ống (1 trong 10 chiếc đàn có thanh thế nhất trên thế giới) được mang về từ Đức năm 1960 và mất 7 tháng để lắp ráp 5811 chiếc ống với chiều cao tổng thể 9,75m. Ngoài ra còn tháp chuông 56 chiếc vốn từng được dự định lắp trên tháp Effeil ở Paris. Dàn chuông chùm xuất hiện năm 1954 nhân dịp kỷ niệm 50 năm ngôi nhà thờ được xây dựng.

Khối kiến trúc với lối trang trí theo kiểu phục hưng cứ cuốn chúng tôi gần cả buổi sáng nhìn ngắm và cảm nhận vẻ đẹp của tôn giáo. Nhà nguyện của thầy Andre (thầy được phong thánh năm 2010) bằng gỗ nhỏ bé nằm nép mình dưới bóng của nhà thờ thánh Joseph cho thấy sự bình dị của vị thánh giàu tình yêu này.

Nhà nguyện của thầy Andre nằm nép mình dưới bóng của nhà thờ thánh Joseph

Những ngôi nhà có cầu thang lộ thiên

Con đường rợp lá vàng đưa chúng tôi ngang những con phố Montreal. Ấn tượng nhất là những ngôi nhà có cầu thang lộ thiên. Lisa cho biết đây là ảnh hưởng của những người nhập cư với lối kiến trúc giống ở Newcastle hay Endinburg (Anh và Scotland). Cuộc sống tại vùng đất mới không cho phép mọi người xây những ngôi nhà to bởi kinh phí và thuế, bởi vậy, để tiết kiệm không gian, người ta đã cho xây cầu thang bên ngoài. Ngoài ra, nếu được chia đôi để cho thuê, người thuê ở tầng trên hoặc dưới đều không muốn dùng chung cầu thang với gia chủ.

Mặc cho cơn mưa thi thoảng trải nhẹ trên bầu trời Montreal, chúng tôi vẫn tìm đến sân vận động Olympic nơi tổ chức thế vận hội mùa hè năm 1976 rồi lại thư thả ngắm nhìn tòa thị chính thành phố theo kiến trúc “đệ nhị đế chế” rất phổ biến vào những năm 1865 – 1880 nằm giữa những cành cây nhiều màu sắc vàng, đỏ, xanh, cam. Mọi thứ nhẹ trôi khiến khó có thể tưởng tượng bạn đang ở giữa thành phố lớn thứ 2 (sau Toronto) trên đất nước của những chiếc lá phong.

Toà thị chính Montreal

Du khách thích thú chụp đường phố Montreal nhuộm sắc thu


Sân vận động Olympic nơi tổ chức thế vận hội mùa hè năm 1976

Chạm thu Quebec

250km cung đường quốc lộ từ Montreal đến Quebec bỗng trở nên ngắn đến kỳ lạ khi chiếc xe tốc độ cao xuyên qua những mảng rừng lúc vàng rực, lúc pha trộn từ vàng nhạt sang đỏ hoặc tuyền một màu tía.

Quebec là điểm đến phổ biến thứ 3 trên những con đường xuyên đất nước Canada bên cạnh Thác Niagara thuộc bang Ontario và thành phố Montreal. Trong lành, lãng mạn, thanh bình và phảng phất nét Âu Châu là những gì người ta cảm nhận trong lần đầu đến với thành phố này.


Quebec nhìn từ trên cao

Việc đầu tiên đến Quebec là phải tìm chỗ nghỉ. Nếu là dân du lịch bụi – backpaker bạn có thể tìm vài khách sạn bình dân nhưng bỗng muốn tự nuông chiều mình với một đêm ngon giấc trên chiếc giường king-size, Quebec chính là nơi để bạn làm điều đó. Chúng tôi tự thưởng cho mình một bữa tối với món beafsteak mềm tan trên đầu lưỡi và ly vang đỏ sản xuất tại Canada rồi hài lòng cuộn mình trong chăn ấm chờ ngày mới nắng lên.

Cái tên Quebec bắt nguồn từ chữ Kébec của người Algonquin bản địa với ý nghĩa “nơi dòng sông bị thu hẹp”.Từ bờ bên này của công viên Bois-de-Coulonge chúng tôi có thể thấy khu công nghiệp đối diện rất gần. Đô thị Quebec do Samuel de Champlain, một nhà khám phá người Pháp chính thức thành lập trên văn bản đầu thế kỷ 17 (1608). Tuy nhiên người châu Âu đã có mặt tại đây từ những năm giữa thế kỷ 16 và xây dựng một số công trình kiến trúc như pháo đào và thành lũy.


Những con đường ngập lá vàng ở Quebec


Khu phố cổ ở Quebec

Những ngôi nhà ở ngpại ô Quebec mang nét đặc trưng riêng

Xuyên qua nhiều đoạn thành vẫn còn khá nguyên vẹn, xe dừng tại công viên Plains of Abraham. Cuộc chiến Plains of Abraham nổ ra ngày 13 tháng 9 năm 1759 là tiền đề cho sự thành lập của đất nước Canada với kết quả là quân Anh đã chiến thắng quân Pháp, chiếm được thành phố Quebec.

Ngày nay, dấu vết về cuộc chiến chỉ còn là những khẩu đại bác đặt rải rác quanh công viên. Bức tượng thánh Jeanne d’Arc – một nữ anh hùng người Pháp (1412 – 1431) trong cuộc chiến tranh Anh - Pháp được dựng lên giữa công viên do 2 nhà tài trợ giấu tên với mục đích tưởng nhớ những anh hùng với trái tim quả cảm đã ngã xuống vì lòng yêu nước.

Cứ đến mùa lễ hội Halloween, người ta lại trang trí công viên với những bóng ma lượn lờ trên ngọn cây, quỷ sa tăng dữ tợn, những quả bí nằm lăn lóc trước nhà ngục giam quỷ dữ… ngay cả đèn đường cũng được trùm màu cam và bù nhìn phù thủy sẵn sàng làm bạn giật mình nếu lỡ chạm phải.

Thành phố của người Pháp

Nhưng Quebec đâu chỉ có những con phố thu hút du khách, ngọn thác Montmorency vào mùa thu như được trang điểm rực rỡ hơn với những cây lá đổi màu. Dòng thác trên sông Montmorency cao 84m đổ xuống cuồn cuộn. Tuy không có chiều rộng và lượng nước khổng lồ như thác Niagara nhưng Montmorency lại cao hơn đến gần 30m và có hệ thống cáp treo đưa du khách lên đỉnh.

Dù những cơn mưa thu vẫn dai dẳng bám lấy kẻ lữ hành chúng tôi nhưng không vì thế mà cảnh đẹp ở Moutmorency bị giảm bớt. Không khí ẩm ướt, dòng nước tungbọt giữa lớp lá vàng đỏ như một cô gái đẹp có đôi mắt buồn.


Ngọn thác Montmorency vào mùa thu như được trang điểm rực rỡ hơn với những cây lá đổi màu

Bác tài Phillis quyết định đưa chúng tôi vượt cây cầu treo Île d'Orléans sang bên đảo Orléans để rong chơi miền thôn quê Canada. Ghé một cửa hàng nông sản bày đầy những quả bí ngô trước sân, chỉ có duy nhất một cụ già phúc hậu nói toàn tiếng Pháp bán hàng tuốt bên trong. Mang về những chai si-rô lá phong đặc trưng, vài quả bí halloween, ai cũng hí hửng trông như những đứa trẻ. Khi bước ra đến cửa, bà chủ còn vội ra tặng chúng tôi thêm vài quả táo nhỏ xinh gọi là “cho những người bạn đến từ nửa bên kia địa cầu”.

Trở lại Quebec ăn tối, chúng tôi đứng trước tòa nhà Fairmont Le Château Frontenac (từng là nơi ở của toàn quyền thuộc địa Anh kiểm soát khu vực hạ Canada và Quebec) mà cứ ngỡ như đang ở đâu đó trên nước Pháp. Dòng sông Saint Lawrence vẫn hiền hòa trôi, gió đưa những cành cây ngả màu vàng đỏ lắc lư, ngày mai sẽ vẫn lại là những cung đường rực rỡ của mùa thu mà chúng tôi nhất định sẽ mở lòng trải nghiệm đến từng phút từng giây.


DiaOcOnline.vn - Theo Duyên Dáng Việt Nam