Những hạt mưa nhẹ như tơ, nhỏ đến độ chỉ cần một hơi thở, chúng đã quấn quít không biết rơi hướng nào, mong manh đến độ con người chỉ muốn khẽ đưa lưỡi liếm lấy, hay là đưa tay hứng, quàng ôm vào lòng…đó là mưa Đà Lạt.
Những hạt mưa nhẹ như tơ, nhỏ đến độ chỉ cần một hơi thở, chúng đã quấn quít không biết rơi hướng nào, mong manh đến độ con người chỉ muốn khẽ đưa lưỡi liếm lấy, hay là đưa tay hứng, quàng ôm vào lòng…đó là mưa Đà Lạt.
Dẫu vào mùa mưa Đà Lạt cũng đẹp lạ lùng. Có nhiều người thích rong chơi dưới màn mưa, coi cảm giác đi chơi dưới mưa ở thành phố cao nguyên này là cái thú.
Tôi đã có dịp lang thang trong mưa Đà Lạt. Thật thú vị. Mưa nhỏ mà. Những hạt mưa bụi lấm chấm vừa đủ vương tóc ai. Tản bộ con đường dọc bờ hồ Xuân Hương. Hãy nhìn những giọt mưa lăn tăn trên mặt hồ. Những bọt nước nổi lên, loay hoay như mấy nàng vũ nữ, rồi vụt biết mất. Trên con đường, có những cái ổ gà nho nhỏ, như má lúm đồng tiền đựng mưa lệ. Dừng chân nhé, và soi bóng mình ở trong, lắng nghe cảm giác bồng bềnh như bất chợt được nhấc lên trên các tầng mâỵ.
Dường như cũng từng lang thang trong mưa Đà Lạt, nhà thơ Mai Hữu Phước đã cảm nhận mưa Đà Lạt khá tươi tắn, hồn nhiên với một chút gửi gắm trong bài thơ "Đà Lạt phố mưa". Bài thơ được nhạc sĩ Quỳnh Hợp phổ thành ca khúc cùng tên với giai điệu sáng trong, tươi trẻ như lời tình tự đầy yêu thương:
Mưa phố!
Nghiêng nghiêng những con đường
Em xinh bờ vai nhỏ
Mắt nhung huyền bối rối
Mưa phố!
Mặt hồ xanh xôn xao
Thông thì thầm với phố
Chập chùng nhà trong mưa.
Mưa Đà Lạt không dày, không kéo dài lê thê. Mưa rỉ rả một cách kỳ lạ, có khi mưa chỉ vừa đủ cho ướt tóc, vừa đủ cho những người yêu nhau xích lại gần nhau. Trời cũng khéo chọn là thường một ngày những cơn mưa có khi vào buổi sáng, có lúc vào buổi chiều. Mỗi ngày Đà Lạt thường dành cho du khách một buổi không mưa để rong chơi ngắm cảnh quan của phố núi:
Chân tường nhà ai hoa tím
Góc vườn nhà ai hoa vàng
Em là hoa của phố
Ta theo ngày lang thang.
Mưa Đà Lạt. Một màu tím thẫm trong mưa. Những khoảng đồi nằm yên như được phủ một lớp vải nhung mềm, hùng vĩ mà dịu dàng. Nếu đã vui, sẽ trở nên buồn. Nếu đã buồn, sẽ thêm buồn một chút. Người ta sẽ cảm thấy cô đơn trong mưa rơi, nỗi cô đơn lặng điếng, phảng phất khoái cảm, dường như cả tâm hồn cũng thấm mưa.
Mưa cứ rơi cứ rơi
Để chơi vơi nỗi nhớ
Lang thang cùng mưa phố
Mong mưa ngày bên nhau.
Mùa mưa là một phần của Đà Lạt. Thành phố cao nguyên bốn mùa lạnh ấy như được rửa sạch bụi bám trên từng lá thông nhọn. Mưa làm cho những vạt cỏ ven đường xanh tốt, hân hoan đón bước chân du khách tìm tới.
Ngắm những giọt mưa Đà Lạt rơi trên phố, những chiếc xe lướt qua trong mưa cũng rất Đà Lạt. Chỉ cần cơn mưa tạnh, lại đi ra đường, lại tìm đến một chỗ mà ai cũng từng nghe nhắc: Hồ Than Thở, Thung lũng Tình Yêu, Thác Datanla… để ngắm Đà Lạt thác, Đà Lạt hoa, Đà Lạt thông xanh...
Cảm nhận bài thơ theo cách riêng của mình, nhạc sĩ Quỳnh Hợp đã hát lên khúc ca trong trẻo với "Đà Lạt phố mưa" - một chút cảnh, một chút tình bảng lảng, hư hư thực thực... Chút tình ở đây không ồn ào mà chỉ như những cơn mưa nhẹ nhàng, trầm lắng nhưng đủ khiến người ta lạnh đến run người.
Rồi cũng phải chia tay phố núi. Một nỗi buồn bâng khuâng, ngập ngừng đầy lưu luyến:
Đà Lạt ơi! Đà Lạt
Mai về chưa dám hẹn
Tình yêu nơi phố núi
Ngỡ như là trong mơ.
Đà Lạt chiều nay cũng mưa. Nhấm nháp ly cafe nóng, tôi thấy cả vị ngọt và đắng. Không có em nhưng bên tôi là những người bạn - những người cũng yêu mưa, yêu Đà Lạt với những khoảng thời gian ngắn ngủi mà ngọt ngào.
DiaOcOnline.vn - Theo Website Cùng bạn du lịch
Ảnh: Internet